cả cơ thể em tôi đều thích
Tôi thích Đà Lạt cũng vì cái lẽ đó. Tôi thích khung cảnh bình yên và nhẹ nhàng. Cả nhà tôi dành 3 ngày để ở lại Đà Lạt và trải nghiệm thành phố của tình yêu này. Chúng tôi đi thăm vườn hoa, trải nghiệm chợ đêm Đà Lạt và thử đi ngựa rồi đi xe đạp quanh thành phố.
Dựa vào các thông tin được cung cấp dưới đây để trả lời các câu hỏi sau: “Sau Hội nghị Ianta không lâu, từ ngày 25 – 4 đến ngày 26 – 6 – 1954, một hội nghị quốc tế họp tại Xan Phranxico (Mĩ) với sự tham gia của đại biểu 50 nước, để thông qua bản Hiến chương và tuyên bố thành lập tổ chức Liên
Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích FULL , chương 22 của tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn.
Bạn đang xem: Đọc truyện cả cơ thể em tôi đều thích. Cô bỏ chạy ra ngòai thì chạm vào anh, nhì con tín đồ nhì số trời lại có thể liên kết về trọng tâm hồn lẫn thân xác. Họ làm cho một tình thân đẹp mắt nhưng mà cũng không thua kém phần đau khổ.
Sâu kẽ răng không phải là tình trạng hiếm gặp. Sâu kẽ răng có thể bắt gặp ở mọi đối tượng, trẻ em hay người lớn đều có nguy cơ bị. Vậy có cách nào chữa sâu kẽ răng hiệu quả nhanh chóng hay không?
Truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích - Chương 58 với tiêu đề 'Đứa bé vẫn còn' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật;
Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích - Ngoại truyện: Trịnh Ly và Diệp Thần: Nhanh chóng đã trôi qua ba tháng ở cử, mọi người đến thăm Tiểu Khiết mỗi ngày, hôm nay Trịnh Ly mới có thời gian đến thăm cô.– ‘Anh Kiệt, đứa nhỏ này giống anh quá, còn đứa bé này giống mẹ.’Anh mỉm cười tự hào,
cruabsagichi1976. Trọn bộ Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Lại một tác phẩm ngôn tình nữa được tác giả Nguyễn Ngọc Trân Quế giới thiệu đến độc giả với tựa đề Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích. Truyện kể về một cô gái luôn lận đận trong chuyện tình yêu, bị chính người mình yêu phản bội. Rồi sau đó cô đến với một người con trai khác, cứ tưởng rằng lần này hai số phận sẽ hòa hợp được với nhau để tạo nên một tình yêu đẹp nhưng không cô lại tiếp tục đau khổ thêm lần nữa. Tóm tắt nội dung Nhận được tin nhắn nặc danh Đàn Tiểu Khiết vội đi đến khách sạn, cảnh tượng trước mắt làm cô không thể tin được, người đàn ông cô yêu lại đang “yêu” một người khác. Cô bỏ chạy ra ngòai thì đụng vào anh, hai con người hai số phận lại có thể hòa hợp về tâm hồn lẫn thể xác. Họ tạo nên một tình yêu đẹp nhưng cũng không kém phần đau khổ. Danh sách chương truyện Cả Cơ Thể Em Tôi Đều Thích Chương 1 – Đôi gian phu dâm phụ Chương 2 – Người đàn ông hoàn hảo Chương 3 – Trần Gia Kiệt, anh bị sao vậy? Chương 4 – Nụ hôn đầu? Chương 5 – Vết thương này cũng là lần đầu tiên sao? Chương 6 – Hình như là cảm động Chương 7 – Dọn ra ngoài Chương 8 – Tôi có thể về nhà anh không? Chương 9 – Đây là em khiêu khích tôi Chương 10 – Cái đó của anh ta có to không Chương 11 – Bị bỏng Chương 12 – Lo lắng cho cô Chương 13 – Ngủ cùng tôi Chương 14 – Lại phát bệnh Chương 15 – Chứng đau nửa đầu thật sao? Chương 16 – Kiềm chế 18+ Chương 17 – Nụ hôn nhớ nhung Chương 18 – Kích tình 18+ Chương 19 – Ướt như vậy mà em nói chưa sẵn sàng 18+ Chương 20 – Cái tát Chương 21 – Chăm sóc cho Tiểu Khiết Chương 22 – Bị sốt H nhẹ Chương 23 – Bước tiến công đầu tiên 18+ Chương 24 – Bó hoa hồng Chương 25 – Chuyển đến ES Chương 26 – Phòng làm việc Chương 27 – Cơm tối Chương 28 – Bệnh tình của Trần Gia Kiệt Chương 29 – Anh muốn hạnh phúc cả một đời Chương 30 – Trở về Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment
Đúng lúc này Giản Tử Hạo đi vào, thấy cảnh này anh ta ho nhẹ một cái "khụ khụ". Tiểu Khiết vội vàng đứng dậy, hai bên má bắt đầu nóng và đỏ lên, Trần Gia Kiệt cau mày nhìn anh ta, Giản Tử Hạo dùng giọng điệu của một vị bác sĩ nói "Trần Gia Kiệt, cậu đang bị như vậy nên tránh tiếp xúc thân thể mới mau lành được, còn em, Tiểu Khiết, em phải chăm sóc cậu ta cẩn thận vào, cậu ta bị như vậy rồi em cũng đừng có đòi hỏi quá."Mặt cô giờ đỏ còn hơn cả dâu tây, cô đòi hỏi anh lúc nào cơ chứ, Trần Gia Kiệt cau mày khó "Cần cậu quan tâm sao? Không có chuyện gì thì mau ra ngoài đi."Giản Tử Hạo nhún vai nói - "Tùy cậu, nhưng đêm nay cậu phải ở lại để theo dõi" Rồi anh ta bỏ đi ra ngoài, Tiểu Khiết vội đi ra "Em...em ra ngoài mua đồ ăn cho anh." Nói rồi cô chạy mất Gia Kiệt nâng khóe miệng, da mặt của Tiểu Khiết nhà anh vốn rất mỏng điện thoại anh có người gọi đến "Alo." Trần Gia Kiệt ngồi ngay ngắn trên giường nhìn ra phía cánh cửa mới đóng thư kí Triệu gọi cho anh "Trần tổng, những tài liệu quan trọng cần anh kí đang còn rất nhiều."Trần Gia Kiệt nhàn nhã nói "Chuyển hết đến đây cho tôi."- "Vâng,còn một chuyện nữa ạ."Trần Gia Kiệt "ừ" một tiếng, thư kí Triệu tiếp tục nói "Bên Mỹ, chủ tịch đang sắp xếp công việc để trở về đây ạ." - "Về thì về thôi, cậu cứ điều tra thời gian cụ thể để tôi đến sân bay đón là được rồi."- "Vâng, nhưng..." Thư kí Triệu ấp úng "Còn chuyện gì nữa?" Anh mất kiên nhẫn "Lần này,Trịnh tiểu thư cũng trở về nữa ạ."Trần Gia Kiệt khẽ thở dài "Tôi biết rồi." Anh cúp điện thoại, mẹ anh đã chuẩn bị về rồi, còn có cả Trịnh Ly - vị hôn phu của anh nữa, quan hệ giữa anh và Tiểu Khiết chưa chắc chắn giờ họ về liệu cô có thấy khó mà rút lui?Tiểu Khiết đi nửa ngày mới tìm được chỗ bán cơm ngon nhất, lại hợp vệ sinh nhất, lúc cô trở lại bệnh viện đã sáu giờ tối. Tiểu Khiết đi vào thấy anh đang bận rộn kí tài liệu, tay trái của anh đang bị thương cử động hơi bất tiện, Tiểu Khiết đi vào gấp hết tài liệu lại đặt sang một bên, đây toàn là dữ liệu quan trọng cô không muốn nhìn "Em định để anh chết đói mới mang cơm về sao?"Tiểu Khiết mỉm cười "Nếu đói anh có thể gọi anh Hạo mang cơm đến, hoặc thư kí Trần, y tá ở đây được mà."- "Nhưng anh thích ăn đồ em mua."Cô mỉm cười ngồi xuống cạnh anh, bày cơm ra rồi đưa thìa cho "Anh giờ sao có thể tự ăn được chứ?" Nói rồi anh giơ bên vai và tay đang bị băng bó Khiết thật bó tay với anh, cô xúc một muỗng rồi đút cho anh ăn. - "Sau này anh đừng làm như vậy nữa, anh có biết lúc đó em sợ như thế nào không?" Trần Gia Kiệt nhướn mày "Sao vậy, anh là bảo vệ cho người phụ nữ của mình có gì là sai sao?"- "Anh có biết lúc đó nguy hiểm như thế nào không? Sau này anh đừng như thế nữa."Trần Gia Kiệt xoa đầu an ủi cô "Em nữa lần sau phải bảo vệ tốt cho mình."Tiểu Khiết gật nhẹ đầu tiếp tục đút cho anh ăn, ăn xong cô dọn dẹp một chút rồi vào phòng vệ sinh rửa tay. Khi đi ra anh đang ngồi ở sofa xem tivi. Tiểu Khiết ho nhẹ một tiếng "Anh có thể ở đây một mình được không?Em..em về trước, mai em lại vào."Thật ra anh ở đây một mình cũng không sao, mấy cô y tá luôn đi qua đi lại để được nhìn thấy anh, còn có thư kí Gia Kiệt xoay người lại "Nếu anh nói là không thì sao? Em sẽ ở lại đây với anh chứ?"Tiểu Khiết cắn môi, cô cũng muốn ở lại nhưng ở đây chỉ có một chiếc Gia Kiệt ngoắc cô "Lại đây với anh."Tiểu Khiết đi đến, cô bất ngờ bị anh kéo ngồi vào lòng anh, Tiểu Khiết lo lắng cho vết thương của anh vội la "Kiệt, cẩn thận một chút."Trần Gia Kiệt cắn nhẹ vành tai cô, phả hơi ấm vào đó "Em nghĩ anh bây giờ giống người vô dụng sao?"Người cô run nhẹ "Em..em không nghĩ như vậy."
Add bookmark Ảnh bìa Tác giả Nguyễn Thị Phương Thể loại Ngôn tìnhSắc Tình trạng Hoàn thành Số chương 71 Lượt đọc 12,564 Cập nhật 13/04/2021 Giới thiệu Vì muốn chứng thực một việc, Đàn Tiểu Khiết theo chỉ lời của một tin nhắn nặc danh, đi đến khách sạn kia, sau đó chính là cảnh tượng ghê tởm mà cả đời này chắc cô cũng không bao giờ quên được.. Người đàn ông cô yêu kia lại đang phản bội cô, đang cùng với một người khác trên giường. Đau đớn, phẫn hận, thất vọng đan xen, cô không thể nào chịu đựng được, bỏ chạy ra ngoài. Sau đó, cô gặp được anh, gặp được một người khiến đời cô thay đổi. Cô và anh, hai người hai số phận, lại hòa hợp với nhau...cả tâm hồn và thể xác. Advertisement
Sáng hôm sau, cô tỉnh dậy anh đã đến công ty, Tiểu Khiết xuống giường vệ sinh cá nhân rồi xuống bếp, đồ ăn sáng của cô đã được anh chuẩn bị sẵn. Tiểu Khiết mỉm cười hạnh phúc rồi ngồi xuống ăn, ăn sáng xong cô gọi đến công ty xin nghỉ. Dạo này cô có cảm giác như sắp xảy ra chuyện gì đó nên cô muốn lên chùa xin cho anh lá bùa bình an. Cô thấy đi một mình rất buồn chán nên gọi cho Tuyết Liên. Giờ này Tuyết Liên vẫn còn đang ngủ, cô lười biếng với điện thoại đặt trên đầu giường. - 'Alo..' Tiểu Khiết cười 'Bà cô của tôi ơi, cậu mở mắt ra xem mặt trời mọc đến đâu rồi mà vẫn còn ngủ thế hả?' - 'Đàn Tiểu Khiết, cậu gọi cho mình chỉ để nói chuyện này thôi sao?' Tiểu Khiết gật đầu 'Phải, nhưng cũng không phải.' - 'Con nhỏ này..' Tiểu Khiết cười 'Thôi, được rồi, không đùa nữa, hôm nay mình muốn lên chùa xin bùa bình an, có muốn đi cùng không?' - 'À, vậy sao? Thế đợi mình một chút nhé.' Tuyết Liên nói. Lúc này Giản Tử Hạo đã mặc quần áo chỉnh tề chuẩn bị đi làm, chỉ là trước khi đi anh muốn hôn chào buổi sáng với bảo bối rồi mới đi làm, ai ngờ được lại nghe cô muốn đi đâu đó. - 'Em định đi đâu?' Anh ta cau mày hỏi. Tuyết Liên nói 'Mau lấy quần áo cho em, em muốn lên chùa xin bùa bình an cùng Tiểu Khiết.' - 'Em đi?' Giản Tử Hạo hỏi. Tuyết Liên gật đầu 'Em không đi thì ai đi, đồ ngốc này.' - 'Không được.' Anh nói mà không chần chừ thêm. Tuyết Liên quát 'Giản Tử Hạo, tôi chịu hết nổi anh rồi nhé, anh suốt ngày cấm tôi không được làm cái này, không được làm cái nọ, anh muốn chết rồi sao?' - 'Khổ quá, bảo bối, em bây giờ đang mang thai, lên chùa lại xa như vậy làm sao có thể chịu nổi, nếu em muốn bùa bình an, anh sẽ lên đó xin cho em vài cái là được.' Tuyết Liên hậm hực 'Tôi ghét anh.' Cuối cùng, anh đã thuyết phục được cô, cô đành gọi điện cho Tiểu Khiết nói xin lỗi. Tiểu Khiết tiếp tục gọi cho Tử Lộ, cũng lâu rồi họ không nói chuyện. Ngô Đồng và Tử Lộ tối qua chuẩn bị 'lâm trận' thì bên tổ chức xảy ra chuyện, kho hàng trắng của họ không cánh mà bay, có thể nói là bị người ta hớt tay trên, chuyện này làm cho hai người phải đích thân đến điều tra cho rõ mọi chuyện một chuyến. Hiện tại họ vẫn đang bên Campuchia, vẫn chưa về được. Tiểu Khiết nghe rồi đành đi một mình lên đó, cô bắt taxi lên chùa, vì đây là thành phố phát triển nhất nên rất ồn ào, vì vậy chùa được xây khá xa thành phố, phải đi lên núi, cũng may con đường đó đã được một nhà tài trợ tốt bụng quyên góp tiền cho xây lại để thuận tiện cho việc đi lại của mọi người. Nhà tài trợ tốt bụng đó chính là Diệp Thần, anh ta trước khi về nước đã quyên góp tiền vào để xây dựng con đường này, bởi vì cha mẹ anh được thờ trong chùa này. Tiểu Khiết đến khấn vái các vị thần linh rồi cô xin trụ trì hai lá bùa bình an, một lá bùa cô muốn đưa cho anh, còn một lá bùa cô cho con của Lý Nhiệm Kỳ, cô muốn hai người sẽ nhận được sự che chở của các vị thần linh. Mọi việc xong xuôi cô xin trụ trì ra về thì gặp Diệp Thần, Diệp Thần thấy cô thì nói. - 'Tiểu Khiết, em cũng lên chùa sao?' Tiểu Khiết ngạc nhiên nhìn anh 'Thật không ngờ anh Diệp bận như vậy mà vẫn còn thời gian để lên đây.' Diệp Thần cười 'Tôi đến thăm cha mẹ.' - 'Cha mẹ?' Tiểu Khiết nghi ngờ hỏi. Diệp Thần gật đầu 'Chắc em thắc mắc tại sao tôi không chôn cất họ ở nghĩa trang mà đưa đến đây? Bởi vì trên đây thanh tịnh, họ sẽ được yên tĩnh và tôi đang giúp họ làm một nguyện vọng, sau khi hoàn thành nguyện vọng này tôi sẽ đưa họ đến nơi trước đây họ muốn đến'. Tiểu Khiết hỏi 'Xin lỗi, nhưng có thể cho tôi biết đó là nguyện vọng gì không?' - 'Tìm lại đứa con gái của cha mẹ tôi, cũng là em gái tôi.' Tiểu Khiết gật đầu 'Chắc anh sẽ sớm tìm được thôi.' Diệp Thần mỉm cười gật đầu, anh vô tình nhìn hai lá bùa bình an trong tay cô, anh hỏi. - 'Em lên đây để xin bùa bình an sao?' Tiểu Khiết gật đầu 'Vâng.' - 'Có thể cho tôi một lá bùa được không? Tôi thấy em cầm hai cái.' Tiểu Khiết ái ngại nói 'Xin lỗi nhưng tôi xin cho hai người rồi, nếu anh muốn hãy vào trong nói với trụ trì.' Diệp Thần lắc đầu 'Không cần, tôi chỉ muốn lá bùa trong tay em, nhưng nếu chúng đã có chủ thì tôi không làm khó em nữa.' Cô gật đầu, mỉm cười với anh. Diệp Thần nói. - 'Giờ tôi vào thăm cha mẹ, em có muốn vào cùng tôi không?' Tiểu Khiết nhìn trời vẫn còn sớm nên cô đồng ý đi cùng Diệp Thần vào trong, cô nhìn hai tấm hình của cha mẹ anh mà mắt bỗng cay cay, cũng chẳng biết vì lí do gì. Thấy mình hơi thất lễ, cô xin lỗi rồi vội vàng đi ra ngoài, cô không hiểu tại sao khi nãy nhìn người đàn ông và người phụ nữ trong hình cô có cảm giác rất khác lạ, mắt nóng dần lên rồi cứ thế nước mắt chảy khi nào không hay. Diệp Thần thăm cha mẹ xong liền đi ra tìm cô, nhưng cô đã rời đi, anh tiếc nuối nhìn xuống con đường phía chân núi, cơ hội gặp cô rất ít khiến cho nỗi nhớ trong lòng anh ngày một tăng lên. Tiểu Khiết đi taxi đến bệnh viện, cô mặc quần áo khử trùng rồi đi vào phòng của đứa bé đang nằm, sau một đêm nó đã mở mắt, da đã không còn nhăn nheo như hôm qua. Cô ngắm nhìn đứa nhỏ một lúc rồi đặt lá bùa bên cạnh đứa nhỏ, thăm xong cô đi ra thay quần áo thì gặp Lý Nhiệm Kỳ cùng mẹ Lý đến thăm đứa nhỏ. Lý Nhiệm Kỳ đứng lại nói chuyện cùng cô còn mẹ Lý thay quần áo rồi vào trong thăm đứa nhỏ trước. Tiểu Khiết hỏi. - 'Anh đã đặt tên cho em bé chưa?' Lý Nhiệm Kỳ lắc đầu, từ lúc đứa trẻ sinh ra đã xảy ra nhiều việc khiến cho anh chẳng còn thời gian mà suy nghĩ tên cho nó, anh nói 'Em có tên gì hay không? Hãy đặt cho nó đi.' - 'Nhưng đó là con anh.' Lý Nhiệm Kỳ gật đầu 'Con anh để dì nó đặt tên có gì sai sao?' - 'Không sai chắc, thôi được rồi, em nghĩ nên đặt đứa bé tên là Dạ An đi. Dạ có nghĩa là ban, an trong bình an, ban tặng bình an, anh thấy thế nào?' Lý Nhiệm Kỳ gật đầu 'Em cũng có lúc thông minh quá nhỉ?' Cô mỉm cười, hai người đứng nói chuyện một lúc, đến gần trưa cô mới rời khỏi bệnh viện để đến công ty.
cả cơ thể em tôi đều thích